Chẳng hiểu sao cứ mỗi khi mình gặp 1 vấn đề gì đó trong cuộc sống không hiểu vô tình hay cố ý nhưng trên blog đó lại có một bài viết mới đúng tâm trạng mà mình đang có. Hôm nay có 2 bài thơ được chia sẻ. Xin mạn phép post lại đây cũng coi như là chia sẻ tâm trạng của mình lúc này.
MỆT
Em mệt rồi, mình kết thúc đi anh!
Cố níu giữ cũng chẳng thành đôi được
Mặc kệ em với con đường mộng ước
Anh quay đầu rẽ lối ngược đời em
Đã hết rồi những giây phút ấm êm
Đừng tiếc nuối cho lòng thêm hy vọng
Chẳng phải em tạo nên ngàn con sóng
Khiến anh buồn, mình trông ngóng ngẫn ngơ!
Em oải rồi nên chẳng muốn mộng mơ
Chẳng muốn nữa yêu dại khờ say đắm
Lòng vấn vương những nỗi buồn thăm thẳm
Cố gồng mình đau lắm hỡi người dưng
Em chán rồi, em chẳng muốn nhớ nhung
Chẳng muốn nữa phút ngập ngừng giận dỗi
Anh đi đi đừng thôi đừng chờ đừng đợi
Đừng lắng lo em lạc lối nẻo về
Em đuối rồi, em muốn được ngủ mê
Nhắm mắt lại xua tái tê mệt mỏi
Đi đi anh có người đang vẫy gọi
Đuối lắm rồi, em xin lỗi… nhé anh!
BUÔNG
Em mệt rồi thì buông đi em.
Đừng cố níu duyên không thành đôi lứa.
Đừng bận tâm tới những gì đã hứa
Vạn vật vô thường luôn đổi thay
Hết ấm êm là đời chuyển xoay
Kỳ vọng ắt sẽ thành thất vọng
Tình chẳng qua cũng là con sóng
Xô bờ rồi tan thành bọt nước trong
Em khổ vì mơ mộng viễn vông
Tưởng được yêu nên dại khờ say đắm
Nào ngờ đâu sông sâu thăm thẳm
Lòng người còn thăm thẳm hơn sông
Muốn hạnh phúc nên lòng nhớ nhung
Muốn toại nguyện nên thành giận dỗi
Có mong cầu nên có chờ đợi
Cứ mải mê nên em lạc lối về
Em yêu ơi hãy tỉnh cơn mê
Tình là gì thế gian hoài mãi hỏi
Đi đi em, nếu nhận ra tiếng gọi
Chân hạnh phúc nằm ở chính mình
Thơ Ngọc Hân