Trời bất chợt đổ cơn mưa lúc nửa đêm…
Bà cụ đạp xe chậm lại rồi dừng hẳn, tấp vội vào lề đường dưới cái dù lớn của 1 quán cà phê ven đường. Có vẻ hơi ngập ngừng vì có tiếng chó sủa văng vẳng khi thấy người lạ. Mưa nặng hạt hơn, bà cụ lôi từ trong cái giỏ một chiếc áo mưa cũ kỹ trùm vội lên và dắt xe ra tiếp tục đạp đi mặc cho cơn mưa ngày càng lớn hơn.
Bóng đèn đường soi in rõ cái bóng nhỏ liêu xiêu xuống mặt đường. Ánh đèn sáng soi rõ con đường lớn cụ đang đi, ở đâu đó trong những ngóc ngách hẻm sâu kia ánh sáng ấy không đến được và bóng tối vẫn đang bao trùm…
Uống hết ly nước đang cầm trên tay rồi trở lại vào nhà quyết định làm cho xong việc rồi mới đi ngủ chứ không đi ngủ ngay như dự tính.
Chào ngày mới…
Huỳnh Mai Anh Kiệt